Đây là bài viết đã lâu lúc mình chia tay bạn gái, nhưng không có cơ hội gửi cho cô ấy...hôm nay buồn viết lại cho mọi người xem...
Đọc mà thấy nhớ, thấy thương dù đã 1 năm ròng trôi qua..
K có pjt tình yêu của k là hạnh fúc của mìh k0? K có pjx hạnh fúc của K là mơ ước, là tất cả hj vọng, là nhịp đập trái tim và là hơi thở cho sự sống của V k0?
K0 có K mình rất mún chết, vì hầu như khj k ra đi thì niềm vui, niềm hạnh phúc của V cũng như k bỏ mìh mà đi... đã như thế mìh sống làm chi nữa... Nój vậy thj chứ tớ k0 dám đâu vì mìh nhát lắm, nếu có đủ can đảm, đủ tự tin thì gjờ này mìh đâu ngồj đây vjết ra nhữg thứ này dù bjết rằng k không thể xem được....nếu mà có đủ mạnh mẽ thì mìh đâu lặng im nhìn ngườj khác cướp đi kậu... người mà tớ thươg iu nhất, Xa khỏi cuộc đời V...Nhưng giờ mjh có biết tớ có thể làm gì để níu kéo k ngoài việc viết ra nổi lòng này cho vơi nỗi đau, cho nhẹ lòng hơn....
Ừk nhỉ, mjh vẫn có thể mơ ước vẫn có thể hj vọng mà.! Gjờ mjh hj vọng k sẽ về lạj bên tớ, cùng tớ xây đấp lạj tình yêu như ngày xưa. Còn Nếu sự hi vọng ấy ko mang k về vớj V được nữa thì mjh sẽ mơ ước, mjh mơ ước k sẽ là ngườj được nhjều hạnh fúc nhất thế gjan này để V là người đứng sau không phải lo lắng khi không còn bên K...
K nàk.!! Sẽ k0 còn tớ nhắn tin nhắc nhở k mỗj đêm nữa đó, fảj nhớ mặc áo ấm đó nha, nhớ đấp mền nữa nàk. K0 được thức khuya nàk, jt́ nhõng nhẽo nữa nha. Mơ ước cũa V là được cùng 1 ngườj chja sẻ pùn vuj, cùng tớ sống những ngày tháng hạnh fúc đến hết cuộc đờj này và ngườj đó là k, njềm iu thươg và hạnh fúc của tớ àk.!! Nhưng gjờ này chỉ có rjêng V pùn, rjêng mìh V đau mà k0 aj chja sẻ, k0 aj biết mìh lúc này cần gì và ra sao... k0 pjx khj nào V mớj hết pùn và có thể wên được k nữa, còn gjờ thì chắc là mìh vẫn iu k, vẫn thương, vẫn nhớ k cùng nỗi đau này cho đến lúc mà tráj tjm của V mờ đi hình bóng k,k0 còn nhớ gì đến k và hình bóng của k nữa.. K nàk.!! Tớ iu k, iu k, iu k, iu k, iu k, iu k, iu k nhjều lắmmmmmm.!!!.. K có pjx ko nàk! Hjxhjx
Duy Vũ